Tù Lung
Phan_6
Mắt Hứa Tuấn Thiên ngập nước, đứt quãng nói: “Hỗn….hỗn đản!”
Y Ân nhẹ nhàng nở nụ cười: “Vẫn còn khí lực mắng chửi, thực không có biện pháp.” Y đưa lên hai ngón tay, cắm mạnh vào hoa huyệt nam nhân.
Nam nhân phát ra tiếng rên rĩ, thân thể gập về phía sau, lộ ra đường cung duyên dáng, tựa như đang hiến tế.
Ngón tay Y Ân nhanh chóng trừu sáp, đóa hoa phấn hồng trở nên vô cùng xinh đẹp dính mật dịch trong suốt dâm đãng mở rộng. Y Ân tìm được vị trí mẫn cảm, dùng chỉ tay nhẹ nhàng xoay tròn.
So với đầu lưỡi càng kích thích hơn gấp trăm ngàn lần, Hứa Tuấn Thiên cảm giác được một cỗ khoái cảm từ địa phương khó nói kia khuếch tán ra toàn thân. Hắn rốt cuộc không thể khống chế được lớn tiếng rên rỉ, mồ hôi chảy ròng ròng, giống như mới lao ra từ trong nước.
Hoa kính đã trở nên vô cùng mềm mại, tùy ý mỗi lần Y Ân trừu sáp lại phát ra tiếng vang dễ nghe. Hứa Tuấn Thiên dường như cảm giác đùi mình ướt đẫm, thì ra mật dịch chảy nhiều như vậy, thuận theo khe đùi chảy xuống dưới.
Ngón tay Y Ân vẫn không tha cho hắn, dùng sức đâm vào nơi đó. Thân thể hắn run rẩy kịch liệt như phong trung lạc diệp, làn sóng khoái cảm mãnh liệt dâng lên làm hắn chịu không nỗi.
Đột nhiên Y Ân rút ngón tay ra, chỉ kém một chút nữa là hắn tới cao trào. Hắn nức nở, tức giận trừng mắt nhìn Y Ân.
“Đừng nóng vội, ngươi muốn bao nhiêu ta sẽ cho bấy nhiêu.” Y Ân hôn lên môi Hứa Tuấn Thiên, đem hắn đặt lên giường.
Khoảnh khắc lưng vừa chạm vào đệm giường, hắn ngẩn người. Sau đó lập tức bừng tỉnh, tay chân bắt đầu cuống cuồng muốn trốn về phía sau. Nhưng Y Ân nhanh chóng chặn hắn lại, hai chân bị dạng sang hai bên.
“Đã mềm mại thế này, có thể cắm vào đi!” Y Ân khẽ mở đóa hoa đang khép lại, nhìn vào nộn thịt hồng diễm bên trong.
Hắn thuận theo ánh mắt thiếu niên đi xuống, dùng sức cắn môi quay đầu đi. Nhưng không thể nào mặc kệ được tình huống dâm mỹ này, ý thức được thiếu niên đang nhìn, hoa huyệt lại càng bị kích thích nhịn không được lại chảy ra nhiều chất lỏng hơn.
“Đừng sợ, sẽ không giống như lần trước.” Y Ân một bên ôn nhu trấn an, một bên đặt phân thân căng cứng của mình trước huyệt khẩu khẽ cọ xát làm cả phần đỉnh dính đầy mật nước, phần đỉnh to lớn lại dùng sức chơi đùa đóa hoa mẫn cảm.
“Buông tha ta đi, xin ngươi!” Hắn vô cùng thống khổ, cảm giác trống rỗng đang nhanh chóng cắn xé hắn.
Y Ân mở cánh đóa hoa ra sau đó mới dùng sức một cái, phân thân thật lớn mạnh mẽ tiến vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt.
“A a a a a……” Bị cao trào không hề báo trước đánh úp tới, Hứa Tuấn Thiên thỏa mãn kêu to.
Bị hoa kính của Hứa Tuấn Thiên gắt gao vây chặt, lại bị lượng lớn chất lỏng cọ xát, Y Ân dùng sức nắm lấy thắt lưng rắn chắc của nam nhân, bắt đầu hung hăng trừu sáp, dùng sức đâm vào sau đó rút ra một chút lại tiếp tục tiến vào, mỗi lần xâm nhập đều là nơi sâu nhất của hoa huyệt, phần đỉnh phân thân cực lớn đặt trên mị thịt xoay tròn, mỗi lần như vậy đều mang tới khoái cảm cực độ, từ trong cơ thể dâng trào tới não, Hứa Tuấn Thiên chìm đắm trong đại dương dục vọng, dũng đạo mềm mại căn bản không thể tiếp nhận được kích thích mạnh mẽ như vậy càng cố gắng co rút lại đổi lấy thiếu niên càng hung hăng trừu sáp hơn.
“A a a…. dừng, dừng mau…..” Hứa Tuấn Thiên chịu không nổi đong đưa đầu, hai tay dùng sức nắm chặt gối, hai chân vô lực khoát trên vai Y Ân.
“Nhanh quá phải không, ân? Như ngươi muốn, sẽ chậm lại….” Y Ân luôn có thể khống chế được dục vọng của bản thân, y chậm rãi đem phân thân rút ra khỏi hoa kính, chỉ thấy một cỗ chất lỏng đậm đặc tùy ý chảy ra, làm cả hoa huyệt biến thành màu trắng mịn, cự long của Y Ân bị mật dịch thấm ướt nhiễm một tầng chất lỏng trong suốt, dâm mị vô cùng.
Hoa kính trống rỗng, Hứa Tuấn Thiên chưa thỏa mãn được dục vọng so với lúc hoa kính được lấp đầy lại càng khó chịu hơn, bây giờ từng tấc từng tấc nộn thịt ngứa ngáy khó chịu, không ngừng mấp máy chờ đợi bị chà đạp dã man hơn nữa. Nhưng mà cho dù giết hắn, hắn cũng không thèm nói ra lời cầu xin. Hứa Tuấn Thiên đưa tay lên che mặt lại, không để Y Ân nhìn thấy bộ dạng chật vật lúc này của mình.
Y Ân không ngờ Hứa Tuấn Thiên lại bướng bỉnh như vậy, bất đắc dĩ lắc đầu.
“Trong lúc này rụt rè là rất ngu xuẩn.” Y dùng hai ngón tay chậm rãi tiến vào dò xét hoa kính, chậm rãi xoay tròn, khuấy đảo, còn cố ý dùng móng tay gãi lên nội thịt bên trong.
“A a…. a….” Hoa kính mẫn cảm sao có thể chịu được kích thích như vậy, Hứa Tuấn Thiên trừng lớn ánh mắt, nhịn không được nâng mông thuận theo ngón tay của y.
“Hứa Tuấn Thiên!” bộ dáng khiêu gợi của nam nhân làm tròng mắt Y Ân trở nên thâm trầm, y một bên kêu to tên của nam nhân, một bên tiến vào thêm một ngón tay dùng sức đảo tròn hoa huyệt mềm mại, tay kia cũng không rảnh rỗi nắm lấy song hoàn bắt đầu xoa nắn. Thân thể mẫn cảm không chịu nỗi kích thích dồn dập như vậy, Hứa Tuấn Thiên cắn cổ tay, nức nở đạt tới cao trào.
“Chậc….thoải mái đến vậy sao? Chỉ là ngón tay đã đạt tới đỉnh?” Y Ân chậm rãi rút ngón tay đã ướt sũng ra, liếm một chút “Thực ngọt, nếm thử một chút xem.” sau đó đưa ngón tay tiến vào trong miệng Hứa Tuấn Thiên đang khẽ nhếch. Hứa Tuấn Thiên vẫn chưa hồi phục tinh thần, theo bản năng hút lấy vật thể trong miệng mình.
Đầu lưỡi Hứa Tuấn Thiên nóng rực, Y Ân giống như bị phỏng vội vàng rút ngón tay lại.
“Thực câu nhân.” Y Ân dùng một tay nâng chân trái hắn lên, chậm rãi đem côn thịt đang cố gắng chịu đựng xâm nhập vào hoa kính.
“A……” Y Ân thoải mái than nhẹ. Bên trong Hứa Tuấn Thiên vừa chặt lại nóng, hơn nữa vì vừa trải qua cao trào mà khẽ co rút làm y vô cùng thoải mái. Cố ý rút ra một chút rồi đẩy mạnh, thẳng đến tận cùng mới dừng lại, sau đó lại chậm rãi chờ đợi hắn siết chặt hoa kính sẽ rút ra, đến tận huyệt khẩu lại tiến vào lần nữa.
Cơ thể Hứa Tuấn Thiên vừa mới phát tiết xong vô cùng mẫn cảm, tuy rằng bị đối xử vô cùng ôn nhu, chính là vừa rồi mới phát tiết ra hết, trong lòng, trong hoa huyệt lại có cảm giác trống rỗng, ngứa ngáy vô cùng, muốn được đối xử thô lỗ như lúc nãy.
“A…….a a……a…..” hai chân nhịn không được kẹp thật chặt, hạ thân gắt gao siết chặt lấy Y Ân, thậm chí mỗi lần y rời đi lại không tự chủ dùng sức co rút hoa kính kẹp chặt lấy côn thịt.
“Chết tiệt! Ân….a….” Y Ân cắn răng khống chế khát vọng dùng sức sáp nhập, hơi thở không ổn định gầm nhẹ một tiếng. Hai tay hướng lên phía hai nụ hoa của nam nhân dùng sức nắm chặt, vừa xoa vừa nắn. Hạ thân vẫn cắm vào bên trong hoa kính chậm rãi sáp nhập.
“A a…. a….” Hứa Tuấn Thiên chịu không nỗi tra tấn như vậy đột ngột đẩy ngã thiếu niên ra giường, cưỡi lên người y, nhanh chóng nuốt lấy cự hành thô to cao thấp luật động, khống chế tốc độ tự thỏa mãn dục vọng bản thân.
“Ân a, ô!” Nam nhân ngửa cổ, hai hàng chân mày siết chặt, thống khổ cùng sung sướng cùng đan xen vào một chỗ vô cùng mị hoặc.
Y Ân hoàn toàn không thể dời đi tầm mắt, y xoa nhẹ thắt lưng nam nhân, niết niết nụ hoa, cùng hai tay nam nhân cùng nhau đùa giỡn tính khí đang dựng thẳng.
Cái mông kiều đỉnh của nam nhân bởi vì chuyển động cao thấp chạm vào phần túi da phát ra âm thanh “ba ba” rung động, huyệt khẩu ướt sũng cũng tùy ý theo chuyển động của hắn mà vang “phốc phốc”, trong nhất thời căn phòng tràn ngập âm thanh vô cùng phóng đãng.
“A a a….. a…… a…….” Cao trào sắp đến, Hứa Tuấn Thiên cắn môi muốn đem tiếng rên nuốt xuống, nhưng vẫn còn một vài tiếng nước nở bật ra. Đúng lúc này Y Ân dùng sức chế trụ thắt lưng Hứa Tuấn Thiên, nhấc hắn lên cao sau đó lại kéo xuống. Một trận tấn công mãnh liệt sau đó lại bất động làm Hứa Tuấn Thiên đang tới cao trào ảo não không ngừng thở hổn hển, sau đó lại tiếp tục va chạm, không ngừng trêu chọc nam nhân sau đó lại cố tình cho hắn một chút.
“A a a……a…… buông tay.” Hứa Tuấn Thiên chịu không nỗi nằm lên người Y Ân, thân thể căng như dây đàn bị kích thích đến mức muốn đứt ra.
Cuối cùng cũng thưởng thức đủ mị thái của nam nhân, Y Ân mỉm cười tiến thẳng tới khối mị thịt mẫn cảm nhất trong cơ thể hắn, một cỗ chất lỏng trào ra, y dùng sức đè chặt thắt lưng nam nhân, bên dưới lại càng dùng sức đâm sâu.
“Không…. không cần, a a….” Nam nhân cuối cùng không thể kiềm chế được, lớn tiếng khóc. Nhưng lúc này, Y Ân bắn tất cả tinh dịch tích trữ đã lâu vào trong cơ thể ấm áp của Hứa Tuấn Thiên, hai người đều bị cao trào quét ngang, vô lực dựa vào cùng một chỗ khẽ run rẩy.
Không biết qua bao lâu, Y Ân cuối cùng cũng hồi phục lại khí lực. Thực sự điên cuồng, trước kia chưa bao giờ có chuyện y không thể khống chế được bản thân như vậy. Bất quá…. Y Ân liếm khóe miệng, mùi vị của nam nhân này quả thực vô cùng tuyệt vời! Nhớ tới cảm giác bị siết thật chặt vừa đau lại vừa thoải mái kia, cơ thể y lại nóng lên.
Quay đầu lại, nam nhân đã nằm trên khuỷu tay y trầm trầm ngủ. Mái tóc đen bị mồ hôi thấm ướt hỗn độn dán sát vào hai bên gò má, nhìn có chút trẻ con.
Kinh ngạc nhìn một hồi lâu, Y Ân cũng chầm chậm khép lại ánh mắt. Nghe tiếng thở trầm ổn của nam nhân, đêm nay, Y Ân sẽ có một giấc mộng thật vui vẻ.
Chương 12
Đợi đến khi Hứa Tuấn Thiên tỉnh lại toàn thân đều có cảm giác đau đớn, giống như bệnh nặng mới khỏi. Hắn nhìn bốn phía, là phòng của mình. Giường thực mềm mại, tỏa ra mùi hương thơm mát. Co rụt vào chăn, nằm trên giường vào mùa đông quả thực là một loại hưởng thụ xa xỉ.
“Tiên sinh.”
Hắn nghe thấy một giọng nói quen thuộc, tiếp theo có tiếng bước chân tiến vào, giật rèm cửa. Ánh nắng lập tức tiến vào rọi sáng cả căn phòng. Hắn khẽ nhíu mi, lấy tay che tầm mắt.
“Ngài cảm thấy sao?” Bởi vì ánh sáng nên Hứa Tuấn Thiên không thể nhìn thấy gương mặt người nọ, nhưng hắn biết đó là Jack. Ngay lập tức, những chuyện tối hôm qua lại bùng lên trong trí nhớ hắn.
“Đi ra ngoài.” Hắn lạnh lùng nói. Đây đã là những chữ bình tĩnh nhất hắn có thể nói ra. Sau khi trải qua những chuyện như vậy, hắn không muốn nhìn thấy Jack nữa.
Jack cũng chưa đi, nó đứng trước cửa sổ im lặng nhìn Hứa Tuấn Thiên.
Hứa Tuấn Thiên dứt khoát trở mình, kéo chăn lên tận cổ, đem chính bình bọc thành một cái kén.
Bên tai nghe thấy tiếng bước chân, Jack đã tiến tới bên cạnh giường.
“Tiên sinh.” Âm thanh thiếu niên kèm theo tiếng khóc nức nở.
Hứa Tuấn Thiên tức giận, hắn không thích nhìn bộ dáng yếu ớt của thiếu niên.
“Ngài đang trách ta sao? Chính là…. ta chỉ nghe theo lời chủ nhân phân phó.”
Hứa Tuấn Thiên đột ngột bật dậy, cười lạnh nói: “Đừng đem mọi chuyện đổ lên đầu chủ nhân mình, khi đó, ngươi căn bản không nghĩ tới chuyện cự tuyệt.”
Sắc mặt Jack nhất thời trắng bệch.
Thật ra Hứa Tuấn Thiên chỉ phỏng đoán mà thôi, nhưng nhìn Jack kinh hoảng như vậy, tâm hắn nhất thời trầm xuống.
“Vì sao ngươi lại làm như vậy?” Hắn cắn răng, ánh mắt chuyển tới môi Jack. Tối hôm đó, Jack chính là dùng miệng mình, dùng đầu lưỡi đùa giỡn bộ vị kia sỉ nhục hắn. “Ta không rõ, ta rốt cuộc đã làm chuyện gì để ngươi hận ta như vậy.”
Jack vô cùng kinh ngạc: “Hận người? Đương nhiên không phải.” Nó vươn tay, tựa hồ muốn ôm Hứa Tuấn Thiên, nhưng nhìn thấy nam nhân co rúm rụt về phía sau, lại xấu hổ thu tay về.
Hứa Tuấn Thiên có chút chán nản, trước mặt Jack hắn lại có hành động trốn chạy như vậy. Chính là nó dường như là bản năng phản ứng, trước khi não bộ kịp suy nghĩ, thân thể đã tự động lui về phía sau. Giống như đối với Y Ân, thân thể hắn theo bản năng chán ghét Jack. Tưởng tượng đến chuyện thiếu niên này và Jack cùng nhau đùa giỡn thân thể mình, hắn liền cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Muốn giết chết nó!
Hứa Tuấn Thiên bắt đầu đánh giá xác suất thành công. Thoạt nhìn chỉ là người bình thường, bất quá ai biết được? Y Ân bề ngoài thoạt nhìn chẳng phải cũng là một thiếu niên xinh đẹp yếu đuối đó sao?
Muốn thử dò xét!
“Không hận ta!” Hắn khẽ nâng cằm lên, hiển nhiên không tin lý do thoái thác của Jack.
“Kỳ thật ta….” Jack đột nhiên cảm thấy rất xấu hổ. “Ta rất thích tiên sinh. Chỉ cần có thể chạm vào tiên sinh, ta cảm thấy vô cùng cao hứng.”
Lời nói của Jack làm Hứa Tuấn Thiên cảm thấy vô cùng buồn cười. Vì sao có thể đem loại tình cảm tốt đẹp như “thích” thành ghê tởm như vậy.
“Nhưng ta không thích những chuyện như đêm qua.” Hứa Tuấn Thiên lạnh lùng nói.
“Ta cam đoan, sau này tuyệt đối không làm như vậy nữa.” Jack vội vàng nói, bộ dáng hoang mang rối loạn làm tâm tình Hứa Tuấn Thiên tốt hơn một chút.
“Cho dù là mệnh lệnh của chủ nhân cũng không thể làm như vậy.” Nghĩ nghĩ một chút, Hứa Tuấn Thiên lại nói thêm một câu.
Jack do dự một chút, thận trọng gật đầu: “Vâng, nếu không có sự cho phép của tiên sinh, ta tuyệt đối sẽ không làm ra hành vi mạo phạm.”
Tuy rằng không hiểu vì sao Jack lại cố chấp với mình như vậy, nhưng Hứa Tuấn Thiên quả thực rất hài lòng với thái độ của Jack, có được một người có thể lợi dụng, cớ sao lại phải bỏ qua.
“Ngươi đi ra ngoài, ta muốn thay quần áo.” Hứa Tuấn Thiên có chút buồn bực, những lời này không phải lời của nữ nhân sao. Chính là…. hắn quả thực không thể nào bình thường thay đồ trước mặt Jack.
“Ta lập tức ra ngoài.” Jack đi vài bước, quay đầu lại nói: “Cơm trưa đã chuẩn bị xong, nếu ngài cần cứ gọi, ta ở ngay ngoài cửa.”
Đợi Jack tiến ra ngoài Hứa Tuấn Thiên mới dám xuống giường. Đúng như dự đoán của hắn, bên dưới tấm chăn là cơ thể trần như nhộng. Thắt lưng đau nhức, đứng trên mặt sàn pha lê trong suốt phản chiếu như gương, hắn có thể dễ dàng nhìn thấy toàn thân mình chi chít dấu hôn và chỉ ngân, hai chân và phần eo càng nỗi bật hơn. Cảnh tượng thật bi thảm, ngay cả Hứa Tuấn Thiên cũng không có can đảm nhìn lâu.
Tên hỗn đản Y Ân.
Hứa Tuấn Thiên cơ hồ nghiến chặt hàm răng. Lúc nằm không có cảm giác, nhưng đợi khi đi lại vài bước mới phát hiện ra bộ vị giữa hai chân trướng đầy vô cùng khó chịu, giống như nam vật của thiếu niên vẫn còn cắm ở bên trong.
Mở cửa phòng tắm, Hứa Tuấn Thiên thoải mái ngâm mình trong nước nóng. Y Ân đã chuẩn bị cho hắn rất nhiều quần áo, tùy ý chọn một bộ. Vừa ra cửa quả nhiên thấy Jack đang chờ ở chỗ này.
“Tiên sinh mặc bộ quần áo này hợp lắm.” Jack tán thưởng nói.
Hứa Tuấn Thiên có dáng người rất đẹp, vai rộng hai chân thon dài, bộ quần áo màu trắng bình thường mặc lên người hắn lại trở nên vô cùng phong tình. Jack ho khan một tiếng, tự giác đi phía trước dẫn đường. Nó biết nếu mình còn tiếp tục nhìn tiên sinh, có thể sẽ không tuân thủ theo ước định được.
Hứa Tuấn Thiên không phát hiện ra sự khác thường của Jack: “Y Ân có ở nhà không?”
“Chủ nhân đã ra ngoài.”
Hứa Tuấn Thiên thở dài nhẹ nhỏm, giống như không thèm đếm xỉa tới hỏi: “Sao y lại thường ra ngoài như vậy?”
“Chủ nhân phải đi xử lý công vụ a!” Jack giật mình, nó nghĩ Hứa Tuấn Thiên đã biết những chuyện này, bọn họ quan hệ thân mật như vậy cơ mà. Ánh mắt nó lại không tự giác hướng về phía Hứa Tuấn Thiên, chiếc áo giản dị căn bản không thể che được những vết hôn ngân trên cổ…. Jack không phải đứa ngốc, nó đương nhiên biết đó là gì. Kỳ thật tối hôm qua nó căn bản không hề trở về phòng. Nó đứng ngoài cửa, tuy rằng không thể nhìn thấy tình cảnh bên trong, nhưng nó có thể nghe thấy âm thanh phát ra.
Nó nghe thấy tiếng tiên sinh khàn khàn rên rỉ. Cái loại này giống như tiếng khóc nức nở làm huyết mạch nó sôi lên ùng ục.
Nó có thể tưởng tượng ra, chủ nhân tách hai chân tiên sinh ra, mãnh liệt đâm vào trong.
Chủ nhân có thể làm, nó cũng có thể làm được. Nó cũng đã vuốt ve qua cơ thể tiên sinh, cũng liếm qua bộ vị thần bí cấm kỵ kia.
Liếm liếm môi, chỉ cần hưởng qua một lần liền không thể quên, dòng chất lỏng ngọt ngào chảy ra từ đóa hoa kia.
“Công vụ?”
Trong lúc đang ngơ ngẩn, nó chợt nghe thấy Hứa Tuấn Thiên hỏi. Theo bản năng lập tức trả lời: “Thân thể tộc trưởng không được tốt, vì thế chủ nhân phải thay thế tộc trưởng xử lý công việc.”
Hứa Tuấn Thiên gật đầu, hắn vốn nghĩ Y Ân chỉ là quý tộc bình thường, không ngờ y lại có quyền lực lớn như vậy. Quả thực giống như thái tử thời xã hội phong kiến. Ân, như vậy, hoàng đế lang tộc này sắp chết sao?
Ăn cơm xong cũng đã quá giữa trưa. Hứa Tuấn Thiên mới tỉnh ngủ quả thực không muốn lại đi ngủ tiếp, liền hỏi Jack có hoạt động giải trí nào không. Jack nói rất nhiều, Hứa Tuấn Thiên có chút kinh ngạc, cuộc sống nơi này và nhân loại cũng không khác biệt lắm, ngay cả các hình thức giải trí cũng gần gần như nhau. Thế là Jack dẫn hắn đi đua xe.
Ga ra của Y Ân có rất nhiều xe, Hứa Tuấn Thiên không biết các hiệu xe này, nhưng xét ra thân phận của Y Ân chắc hẳn cũng dùng loại xe tốt nhất đi!
Jack đương nhiên không đồng ý, nhưng không chịu nỗi ánh mắt lạnh nhạt của Hứa Tuấn Thiên liền lập tức ngoan ngoãn đầu hàng.
Trường đua được xây dựng trên một thảo nguyên rộng lớn, Hứa Tuấn Thiên rất tán thưởng cách xây dựng này.
Thử lái một vòng, Hứa Tuấn Thiên chậm rãi tìm lại cảm giác. Vòng thứ hai càng tăng tốc hơn, thấy Jack kinh hồn bạt vía Hứa Tuấn Thiên thực hưng phấn, cái loại kích thích tốc độ này đem mớ uất nghẹn mấy ngày nay thành không khí.
Xe của Y Ân lái rất tốt, sàn đua cũng rất tuyệt vời, chính là không có đối thủ cạnh tranh. Lái vài vòng, Hứa Tuấn Thiên cũng dần mất hứng thú. Xuống xe, Jack lập tức sai người đem xe cất đi, hạ quyết tâm không bao giờ cho Hứa Tuấn Thiên đụng tới xe đua nữa. Tiên sinh là con người, không thể so với lang tộc được.
“Ngươi lo lắng cái gì.”Hứa Tuấn Thiên vỗ vỗ vai Jack.
“Ta sợ tiên sinh bị thương.” Jack thành thật trả lời, nhắm mắt đi theo sau Hứa Tuấn Thiên.
Hứa Tuấn Thiên đang định trêu chọc nó vài câu, đột nhiên rùng mình một cái, kéo Jack lăn sang bên cạnh.
Có người tập kích!
Chương 13
Tốc độ người đánh lén cực nhanh, bọn họ vừa tránh được thì chỗ lúc nãy vừa đứng đã xuất hiện hai vết đạn. Không biết là loại vũ khí gì, không hề nghe thấy âm thanh.
Nhất định không phải là nhân loại!
Trong không khí dần dần tràn ngập mùi đặc biệt tanh hôi của dã thú. Hứa Tuấn Thiên theo bản năng cúi đầu, trên đỉnh đầu vụt qua một trận gió, ngay lập tức cây đại thụ phía sau bật ngã.
Bị bao vây.
Bên trái 3 tên, bên phải 2 tên, phía trước là tử lộ. Suy nghĩ nhanh chóng lóe lên. Chỉ có thể đột phá từ sau lưng. Nhưng muốn vượt qua hàng rào cao bằng một người lớn này cần một chút thời gian.
Hắn cắn răng, ôm chặt Jack trong tay. Tay phải đặt lên thành rào lấy trớn nhảy vụt lên. Đột nhiên trong lồng ngực trống trơn, không xong, Jack bị bọn họ bắt đi.
Đây là ý tưởng đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn, nhưng khi hắn định từ bỏ ý định chạy trốn, muốn nhảy xuống một lần nữa thì phát hiện mình đã xem nhẹ thiếu niên tên Jack kia.
Vai diễn thợ săn và con mồi đã chuyển đổi cho nhau.
Móng tay Jack trở nên vô cùng bén nhọn, tuy rằng chỉ dài ra thêm một chút, nhưng âm thanh nó sẹt qua da thịt không hề đáng yêu như bề ngoài. Máu trên người đám tập kích phụt ra, tựa như suối, động tác Jack vô cùng chuẩn xác, nó đã cắt đứt động mạch cổ của bọn họ.
Hứa Tuấn Thiên dường như thấy được bóng dáng Y Ân trên người Jack, không, có lẽ ngay cả bản thân mình cũng như vậy. Ánh mắt chuyên chú, khóe miệng hơi nhếch lên. Nó đã chìm đắm vào trò chơi máu me này, chỉ có giết chóc và những tiếng kêu thảm thiết mới làm nó cảm thấy thích thú.
Hứa Tuấn Thiên nhìn xuống ngón tay mình, móng tay trơn nhẵn mượt mà. Nếu cho hắn một cây đao, hắn cũng tham gia trò chơi này.
Hộ vệ trong trang viên đã nhanh chóng chạy tới, khống chế toàn bộ tình hình.
Đột nhiên có cảm giác một sức mạnh to lớn uy hiếp phía sau, Hứa Tuấn Thiên cảnh giác quay đầu lại, hắn thấy Y Ân lẳng lặng đứng phía sau mình. Y trở về từ lúc nào? Lúc này hẳn là còn đang trong buổi họp đi! Từ nơi đó chạy trở về trong khoảng thời gian ngắn như vậy, thực sự là làm khó ngươi, Y Ân….
Cánh tay bị nắm chặt, cả người không kiềm được bị Y Ân kéo đi. Hứa Tuấn Thiên có ý muốn giãy ra, nhưng lực đạo trên cánh tay lại tăng mạnh hơn. Hứa Tuấn Thiên nhíu mày, thật là tiểu hài tử xấu tính.
Dù là đứa nhóc ngu ngốc cũng biết Y Ân đang tức giận. Lúc này tốt nhất không nên chọc giận y thêm nữa. Hứa Tuấn Thiên không phải sợ Y Ân, chính là hắn là người lớn không cần so đo với tiểu hài tử.
Im lặng oán thầm trong lòng, dường như lấy lòng đưa quần áo cho thiếu niên vừa tắm rửa xong.
Y Ân liếc nhìn hắn một cái, khóe miệng khẽ câu lên. Thiếu niên vừa tắm rửa xong, toàn thân toát ra hơi thở ướt át, bởi vì nghiêng đầu làm những giọt nước đọng trên tóc tí tách rơi xuống trượt dài theo gáy cổ xuyên vào bên trong lớp áo đang mở rộng. Hô hấp Hứa Tuấn Thiên nghẹn lại, nhịn không được quay đầu đi.
Hình như….. nghe thấy tiếng cười phía sau.
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian